Conversation Between ThanhNga810 and mac ai
Hiển thị lưu bút từ 81 đến 90 của 90
-
Không phải riêng em sợ chữ sầu
Tại đời ngang trái em nào biết đâu
Phong trần, xa ngái, sông sâu
Làm sao không sợ xa nhau hỡi người
Nhớ thương chia nửa cách với
Em đây - anh đó nào gần được đâu
Những lúc đau ốm cần nhau
Bát cháo hành nóng lấy đâu được người?
Muốn trao duyên lắm lắm rồi
Nhưng em vẫn sợ tình người cách xa
Anh ơi, có phải thật là
Mình trao duyên phận đôi ta mãi bền?
Với em, cách trở tình duyên
Như cá xa nước như chim xa trời
Gặp người nào đó gần hơn
Sợ rằng chẳng giữ thiên đường chúng ta.
Thân em là phận đàn bà
Ốm đau, trắc trở cần người sẻ chia
Nhủ rằng anh ở ngái kia
Luôn mong em đó kề bên mỗi ngày
Cuộc đời phức tạp lắm thay
Tình trong xa cách có càng đậm sâu?
Xung quanh có thiếu gì đâu
Sao anh lại chọn tình em xa vời?
-
Người ơi đừng ngại sông sâu
Sông sâu đã có nhịp cầu bắc qua
Người ơi chớ ngại đường xa
Đường xa xa đó, lòng ta vẫn gần
Yêu nhau chẳng ngại phong trần
Chỉ lo con tạo xoay vần trái ngang
Xa xôi cách trở chẳng màng
Tình trong nhung nhớ tình càng đậm sâu
Chỉ cần mình mãi có nhau
Hẹn thề em nhé-cùng trao duyên này?
-
Hà Nội chiều buông sương xuống dần
Em về rét buốt đôi bàn chân
Ốm đau vò võ thân em đó
Mong được anh ôm lúc em cần
Vần thơ anh gủi em đã xem
Nổi niềm bày tỏ đã làm quen
Những lần trả lời em đâu biết
Ở xa anh hỡi có nên duyên?
-
Cuối tuần bạn với cà phê
Trời chiều mưa đổ lối về buồn tênh
Bên đường nán lại trú chân
Nhìn mưa rơi rớt thêm phần nhớ ai
Nhớ ai, nào biết nhớ ai
Lòng nghe hoang vắng thêm dài cơn mưa!
-
Tôi chép vần thơ gửi đến em
Để tỏ lòng tôi những nỗi niềm
Những là khắc khoải sao nói hết
Bao lần tôi chỉ muốn tìm quên!
Tôi chẳng thích khi hoàng hôn xuống
Vì rằng tôi biết sẽ màn đêm
Lẽ loi lạc lõng sầu len lỏi
Cô quạnh căn phòng lạnh lùng thêm!
-
Trời chiều đìu hiu tìm nhớ
Nghe gió buồn than thở cùng mưa
Cành hồng vắng bóng người mua
Tương tư nắng sơm nên buồn cô liêu
Mưa rơi tí tách ngoài hiên
Cho lòng ai nhớ triền miên tháng ngày
Hiểu nhưng không dám tỏ bày
Tình chiều đôi ngả hoen cay lẹ buồn
-
Bởi lòng còn vướng nỗi sầu
Bước chân không biết về đâu mỗi chiều
Trên con đường vắng tịch liêu
Thu qua rơi rớt bao nhiêu lá vàng
Mà đời còn mãi lang thang
Bởi tìm chẳng thấy bến dừng ngày mai
Cho nên dạ cứ u hoài
Tỏ lòng mà biết có ai hiểu lòng?
-
Trong nớ trong lòng tương tư ai
Sao thơ mang nặng nhớ thương dài
Đêm trường thơ thẩn ngồi đếm nhớ
Khiến kẻ lạc đường phải tương tư
-
Em chép tặng tôi mấy vần thơ♥
Lòng tôi vui lắm tự bao giờ♥
Biết đâu duyên mình nay đã đến♥
Hồn còn vương mãi chút ngẩn ngơ!♥
Trao duyên cùng với hội thơ
Bỗng nhiên nhớ nhau tự bao giờ?
Vần thơ đưa đẩy duyên đôi lứa?
Hay chỉ lòng buồn viết ra thơ?
-
Em chép tặng tôi mấy vần thơ♥
Lòng tôi vui lắm tự bao giờ♥
Biết đâu duyên mình nay đã đến♥
Hồn còn vương mãi chút ngẩn ngơ!♥
(•‿•)