|
|
#1
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương". Tác giả: Thanh Huyền_Mậu. Use: Tiengtrongninhchau Ảnh minh họa: Họa sĩ Trần Phú(Kiến Giang-Lệ Thủy) Quê Hương Quê Hương tiếng gọi thân thương. Cái thuở hàn vi hai buổi đến trường. Ngăn cặp sách đựng toàn giấy gió. chắp cánh diều hai tiếng gọi quê hương. Quê hương tôi thả trên đồng. Nghe gió gào thoang thoảng hương mơ. Mùi cỏ mật thơm thời thơ dại. Nghe đắng lòng một nổi Quê hương. Quê hương một nẻo đường về. Màu đất đỏ tôi ngồi trông nổi nhớ. Quê hương gầy đôi vai mẹ. Nặng gánh rau bán chợ huyện xa. Quê hương khúc hát trong ngần. Con sông quê bến bồi bến lở. Quê hương đôi bờ thương nhớ. Con đò nhỏ không đợi khách qua sông. Tôi đả đi và mong ngày trở lại Để tìm ai trên bến sông kia. Rồi năm tháng trôi dần trông ký ức. Quê hương ơi tôi đả đợi bao lần. Nhớ Quê Nhà Vời vợi quá, Nên chiều xanh dáng núi Những con đường, Hut hút lá vàng bay Từng đợt gió, Nam lào ngày thơ dại. Rưng rưng chiều, Tha thiết... khúc heo may Đêm đất khách , Ta nằm thương bóng mẹ. Tóc pha sương, Côi cút giữa lưng ngày. Góc sân quê, Bồi hồi dăm ngọn cỏ. Mẹ ngóng chờ, Vời vợi phía chân mây. Quảng Ninh Quê Mềng. Cho em về thăm lại Quảng Ninh. Nơi Quê Mình thắm đẳm nghỉa tình. Nơi con sông bao mùa mưa nắng. Câu hát à ơi nơi tôi lớn khôn. Cho em về thăm lại sông quê. Khúc sông tôi hiền hòa mát ngọt. Khúc Kiến Giang ngày tôi còn bé. Trưa nắng hè bập bỏm chang chang. Cho em về thăm lại triền đê. Chạy tung tăng ngoài gò trên bệ. Dỏi cánh diều thả hồn theo gió. Da rám hồng cái buổi lưng trâu. Cho em về thăm lại ngày mưa. Con nước rồng rồi con nước lớn. Mẹ đội mưa ngược dòng chợ huyện. Tạm qua ngày củ sắn củ khoai. Cho em về tháng ba tháng bảy. Ngưởng giao thời rát mặn hồn quê. Mùa heo may thẹn thùng không nói. Hanh tuổi thơ xoan rụng tím trời. Nắng tháng bảy nắng chi mà nắng. Gió lào hiền hòa cát trắng thơ ngây. Em đuổi bướm trưa hè nam nắng. Ôi quê tôi khúc nhạc trử tình. Cho em về thăm lại quê em. Câu ca dao tình quê chất nổi. Câu hát đậm tình hai tiếng Quảng ninh. Cho em về thăm lại quê em. Vườn Quê. Con trở về nơi lối nhỏ thôn quê Xơ xác dậu thưa trốn tìm thưở nhỏ Cay Rạ đã khô cành trong nắng đổ Mồng tơi leo ngang ngữa lối con về Sân giếng sụt sồi loã xoã cành tre Con lựa lối soi mình nơi đáy giếng Mặt nước buồn thiu chẳng thèm lên tiếng Con nhện chăng tơ mê mãi trưa hè Cây khế cành cam hoang tàn đổ gãy Mảnh vườn con không sắc tím hoa cà Cây bưởi ngày xưa Cha trồng cho mạ Hoa dại leo che kín cả thân già Nơi buộc võng tiếng ầu ơ còn mãi Ru thạch sùng cho con mối bò ra Ôi những phận người quay quắt nơi xa Sông nước ấy biết bao giờ trở lại Em Lệ Ninh. Ai đặt tên em tiếng gọi Lệ Ninh. Màu năm tháng chưa phai dần ký ức. Dòng kiến giang một thời tắm mát. Gạo trắng nước trong mưa nắng hai mùa. Ngược dòng Long Đại đưa em về Hai huyện. Rào đá cheo leo nơi đó Thần Dinh. Con nước ròng cho em về tắm mát. Cầu Quán Hàu bắc nhịp se duyên. Em Lệ Ninh mắt biếc yêu kiều. Đường đất đỏ đưa em về An Xá. Cô gái Đại Phong dáng lúa thướt tha. Vẩn kiêu sa trông nhịp đập An Mã. Hảy gọi tên em tiếng vọng ngàn xưa. "Ninh" lòng anh đả bao lần nguội lạnh. Đừng để "Lệ" em rơi ngập tràn Hặc Hải. Suối Bang nóng lòng khi phải đợi anh. Mùa tháng ba con nước lớn vơi đầy. Mẹ ngược dòng Chợ TRéo nuôi anh khôn. Màu phù sa chở em về Hai huyện. Đập Cẩm Ly không ngăn được tình yêu. Lệ Ninh em qua một thời oanh liệt. Tiengtrongninhchau nơi đó ba làng. Giặc tràn về cướp đi em gái nhỏ. Mẹ Lệ Ninh rơi lệ siết bao lần. Em đả đi, đi dài trong hoài bảo. Vẩn muốn về tắm lại bến sông xưa. Dù năm tháng trôi theo dòng lịch sử. Khắc tên em hai tiếng gọi Lệ Ninh. Nhớ Ninh Châu Nhớ một thuở ta ngồi trên cát Cát Ninh Châu thấm đẩm nghĩa tình Đường đất đỏ cho ta về hai buôỉ Cái buổi thơ ngây sách trắng học trò. Nhớ một thuở, ta ngồi cùng gió Gió nam lào nhớ quá ninh châu Học cùng gió vui đùa cùng gió Hanh tuổi thơ bao buổi đến trường Nhớ một thuở, ánh trăng và chúng bạn. Ánh trăng vàng uống cạn góc Ninh Châu. Ninh Châu ơi cho ta về cùng bạn. Thuở hàn vi riêng một góc trơì. Mẹ ơi! Con hiểu hết những nổi lòng của mẹ. Chạy gạo qua ngày quên buổi giêng hai. Vay nặng lải ầu ơ con khôn lớn. Gánh hàng con mẹ lạc chợ huyện xa. Gió đầu mùa mẹ đan áo cho con. Bậc đèn khuya con ngủ tận nơi nào Chợt nhớ rằng quên lời ru của mẹ. Buốt qua mành lắm một nổi sầu đông. Đêm tháng bảy mẹ hằng đêm không ngủ. Tiếng Quạt tre mát nhẹ lướt qua lòng. Con khẻ khóc Khóc cho thời năm ấy. Lạc nơi nào cho mẹ ngóng từng đêm. Mùa lụt về mái nhà tranh chưa lợp. Bảo tràn về mưa nặng hạt mẹ ơi. Đêm không ngủ thương con hoài không ngủ. Bên ướt mẹ nằm còn bên ráo con lăn. Nắng miền trung lẩn cái rét miền trung. Gió lào rưng rưng biên hòa cháy đỏ. Mẹ rát mặt để cho con đời tươi sáng. Muối mặn gừng cay nghe nổi chất đầy. Con chưa biết hết nổi lòng cho mẹ. Khe khẻ đời con mẹ lặng lẻ theo sau. Cho khôn lớn cho dù con khôn lớn. Mẹ vẩn hoài , hoài thương mải con ơi. Em Quảng Trạch Ai đặt tên em tiếng gọi Quảng Trạch. Cho thời gian anh đi tìm huyền thoại. Mang trông tim trái tim màu rực đỏ. Mẹ bảo rằng em duyên dáng kiêu sa. Ngày xưa ấy cha đi tìm lịch sử. Trịnh Nguyễn phân tranh nơi đó sông Danh. Cha mang gươm chân trần mở cỏi. Dảy Hoành Sơn vang bống một thời. Quảng Trạch ơi em muôn đời rực lửa. Ngọn lửa hào hùng tiếp bước cha ông. Ngày tiển anh trên con tàu không số. Nhình cảng Gianh anh không hẹn ngày về. Quảng Trạch ơi em là huyết mạch. Bom đạn tơi bời gầm réo thân em. Vì tổ quốc em không hà gian khổ. Phà Gianh em, quà tuyền tuyến anh trao. Quảng Trạch ơi em là sông là suối. Là Văn vật là huyền thoại em ơi. Anh yêu mải Hòn La chiều năm ấy. Gé lại Cảnh Dương ngói mới tươi màu. Và anh đến La Hà ngày bừng nắng. Bát danh hương rực rở ánh hồng. Về Quảng Hải sông quê cầu đả bắc. Bắc nhịp se duyên đôi lứa hẹn hò. Về đi anh, ngả ba sông em gọi. Gặp lại em duyên dáng chợ Ba Đồn. Quảng Trạch ơi, em ơi anh yêu mãi. Lửa trông anh đang rực cháy từng ngày. Thằng Con. Ngọn cỏ vời vợi tím chiều quê. Mẹ buồn mẹ nhớ thằng con chưa về. Mái hiên thấp thỏm mẹ ngồi. Thương cho con mẹ ngây thơ chợ đời. Cơm chiều không dám ăn ngon. Sợ rằng con mẹ phương xa đói lòng. Mâm ngèo thiếu vắng thằng con. Ngày xưa hắn muốn ăn ngon quá chừng. Trong lòng mẹ khẽ rưng rưng . Con ơi có thấu nổi lòng mẹ không. Tháng dài mẹ mỏi mòn mông. Mong thằng con nhỏ thành công với đời. Hương Quê. Thương những buổi trưa hè, ngày thơ dại. Với cánh diều tung gió, xé trời chiều. Dưới bờ đê thấp thoáng, những tháng năm. Ôi quê hương trải qua, thời vụng dại. Thuở chăn trâu cắt cỏ, xám màu da. Xa quê hương xa một, thời niên thiếu. Hương quê nhà thoang thoảng, ở đâu đây. Vùng cát trắng gió lào, khô tuổi thơ. Thấy khét mùi nắng cháy, giửa trưa hè. Nơi xoan rụng gió bấc, hanh một thuở. Nghe hương xoan rát lạnh, giữa chiều đông. Xa quê hương, xa chút gì để nhớ. Mùi hương quê, phảng phất giữa Sài Thành. Nơi Đó Quê Mềng. Một tấm áo cho em đủ ấm. Đông bắc về lủ trẻ xác xơ. Một cuốn tập để dành năm ngoái. Lủ tràn về nhuốm bạc phù sa. Một làn gió đông nam tháng bảy. Trưa nắng hè em nhỏ lưng trâu. Giọt mồ hôi lăn dài trên trán. Dịu êm hơn nam nắng đất cằn. Gom một chút cơn mưa mùa hạn. Củng đơm đầy canh nhỏ chờ mông. Một bờ đê ngăn dòng nuớc xiết. Dân quê mềng mưa nắng bao mùa. Nge đài báo gió mùa đông bắc. Bảo sớm về hai huyện trắng trời. Một củ khoai ấm lòng trái vụ. Canh bí, bầu ẩm thực giêng hai. Quê hương ơi ấp ủ khói lam chiều. Mái nhà tranh mưa mùa xiêu dột. Một tấm lòng nguời con đất quảng. Bao em thơ hớn hở đến trường. Dẩu tha hương dòng đời trôi nổi. Lòng hẹn lòng tôi nhé về quê. Xa Mẹ. Mười tám tuổi, con phải rời xa mẹ. Xa mảnh đất, nuôi con lớn thành người. Nơi ngày xưa, mẹ thường ru con ngủ. Mãi xa rồi, những ký ức tuổi thơ. Những trưa hè, nắng trải dài lưng mẹ. Đã xa rồi, những mùa nắng ngày xưa. Ngày xưa ơi! sao không quay trở lại. Để con gọi hoài...hai tiếng mẹ, mẹ ơi! Ngày con đi, là lần đầu tiên biết nhớ. Dáng mẹ gầy, tần tảo sớm hôm. Sáng tin mơ, Khi canh năm vừa điểm. Mẹ dậy rồi, mà con có biết đâu. Vừa tỉnh giấc, con thấy nồi khoai luộc. Ấm lòng con, mổi buổi đến trường. Ngày xa mẹ, đả trải ba mùa lúa. Lúa quê ta, chắc đả trổ đồng đồng. Mùa lúa chính, thân cây vàng trĩu hạt Vai mẹ gầy, càng nặng gánh bấy nhiêu. Nơi sài thành, Con thường mơ thấy mẹ. Mãi bên con, bước tiếp chặng đường dài. Mưa Đất Khách. Những ráng chiều,mịt mù trông nổi nhớ. Từng trận mưa, không trút hết nổi buồn. Chiều Sài Thành,mưa trải giài trên phố. Ngồi lặng thin,tìm lại...những mùa mưa. Những mùa mưa,phai sờn vai áo mẹ. Chiều đổ mưa, nghe tiếng bước mẹ về. Buổi tan trường,một chiều mưa kỷ niệm. Dưới mái hiên,mưa ướt vạt áo dài. Những kỷ niệm,cuốn trôi theo dòng nước. Ngày xa em, đả ngót một mùa mưa. Mưa đất khách,rơi nổi buồn mang mác. Rồi đọng lại, trong ký ức mùa mưa. Hoài Quê Tám tháng Mười lăm năm chưa trở lại. Vắng vọng trông tôi lặng nổi buồn. Lèn cao gió rét trên mây thổi. Nge ngở như mình ở Sông Son. Chợ Tróc hôm nay phiên chợ vắng. Lai lác bên sông chuyến đò chiều. Záp Tam, Khe Ngang còn ngái lắm. Lý Hòa đường xa bóng mẹ Tôi. Giông bảo đi qua tạnh nổi lòng. Phông Nha rực rở sắc Son Sông. Nơi ấy bình minh chờ lóe sáng. Tôi biết quê mình thắm màu xuân. Em Miền Trung. Chiếc vé số em mời mua nhé chú . Thấy số phận người trôi nổi phù du. Em bé khẻ cười ôi đời bao lam lủ. Vất vả qua ngày cơm áo mưu sinh. Em từ Miền trung phương nam đất đổi. Hạn hán kéo dài em phải ngược xuôi. Nge trọ trẹ nơi miền quê lam lủ. Bao em thơ phải vất vả chợ đời. Chú ơi! chú.. nge nghẹn đắng lòng tôi. Mắt tròn xoe chất chứa một nổi niềm . Nge em kể về nơi miền xa ấy. Nhớ Quê tôi mắt chợt liếc cay cay. Xấp vé số trên tay bao nhiêu số phận. Sao thấy đời bất công quá ai ơi. Đáng lẻ như em tuổi ăn tuổi học. Nhưng cuộc đời biết bao nổi chua cay. Giồng đời ôi chao!.. chảng mảy may. Về kiếp sống con người bao số phận. Mong cho em... vé số không lận đận. Biết bao cảnh đời lận đận như em . Khúc Ruột Miền Trung. Giải đất dài gánh hai đầu đất nước. Khúc ruột miền trung dải nắng dầm mưa. Đứng hướng tây dảy trường sơn sừng sững. Bờ biển dài ôm trọn hình tổ quốc. Thuở sơ khai vua hùng dựng nước. Miền trung ta chưa được hình thành. Đến thời vua lê đi mở cỏi. Đất trung phần mới được sơ khai. Mảnh đất hẹp có bề dày văn hóa. văn hóa sa huỳnh đả có ngàn xưa. những người con miền trung kiên cường. Giử muôn đời văn hóa quật cường. Mảnh đất ngèo giàu lòng nhân ái. Sản sinh ra những bậc anh hùng. Với truyền thống từ ngàn xưa lưu lại. Người miền trung tiến bước cha ông. Những tháng năm kiên cường chống mỹ. Người miền trung chăng ngại khó khăn. Đất miền trung lật tung từng mảnh. Vẩn dử vững khúc ruột việt nam. Những o thanh niên xung phong đêm ngày vẩn thức. phá bom mình cho tuyền tuyến xe qua. Ngã ba Đồng lộc một thời oanh liệt. Mải khắc đậm bia đá mười o. Ai đả một lần ghé ngang Quảng Bình. Chiến tranh qua rồi mà chưa hết đau thương. TRiệu tấn bom, triệu chất độc ngấm sâu vào lòng đất. vẩn ngấm ngầm deo rắc đau thương. Đất miền trung khô cằn sỏi đá. Hạn hán kéo dài đất phải kêu than. Mùa bảo lũ ngày đêm tàn phá. Miền trung nghèo lại càng nghèo hơn. Trông gian khó hiên ngang sừng sững. Vẩn muôn đời khúc ruột miền trung Mẹ Miền Trung. Mẹ từ miền trung xa xôi. Bao năm vất vả ngược xuôi chợ đời. Năm tháng cuộn chảy đầy vơi. Cho con khôn lớn rạng ngời công danh. Mẹ làm con thuyền lanh đanh. Nơi miền đất mới mưu sinh tháng ngày. Ngày ve chai, đêm về mẹ thức. Gom góp từng đồng học phí cho con. Mẹ gánh giảng đường đại học. Gòng hai vai mẹ khẻ khóc một mình. Cơm qua bửa trắng cà dưa. Áo mẹ mặc phai sờn theo năm tháng. Căn gác nhỏ sài gòn mẹ... Cứ lặng lẻ đi sớm rồi về khuya. Rồi ngày mưa như ngày nắng. Lo cho các con sương trắng mái đầu. Gia tài mẹ con của mẹ. Rồi mai này là bác sĩ, kĩ sư. Là hạnh phúc mình mẹ có. Là Thiêng liêng, là cao cả ,cuộc đời. Mùa Lũ. Về Rồi..... Mưa ơi, Mưa còn về.... Tại sao, tại sao mi. Bảo. Lụt. Tràn ngập bờ đê.... Đừng nữa, Không tôi xót lắm. Đừng nữa, trắng trời miền trung, Lủ Tràn về cướp đi em gái nhỏ, Ai biết ngẹn ngào Dak ca rong. Bảo số chín .................................................. ......... Có nhà, Có vườn, Có ruộng........................................... ...................... Ừ thôi.! Cho gió nhè nhẹ thôi. Ôi!...... Quê mình nước bạc tràn về. Quê hương ơi!?... Lặng lòng phương Nam, thấp thỏm. Có khi nào ai có con đê. và vẩn biết thu chiều căng gió. Gió đôi bờ trắng cả chiều quê. Còn nơi ấy tường phên răng mùa lũ. Lợp mái nhà nước cuộn hai dòng. Ký Ức. Cho con về thăm lại ký ức xưa. Khu tập thể chanh vanh ngôi trường nhỏ. Mẹ đưa nôi trông đêm hè hanh gió. Phên mành tre che tạm bốn mùa mưa. Cho con về thăm lại bến sông xưa. Bến sông ấy con đò đưa rước khách. Con bập bỏm đánh vần từng trang sách Mẹ của con cô giáo dạy trường làng. Cho con nhớ ký ức về dĩ vãng. Gió nam lào, lẩn tiếng trống vang. Hàng Phi lao, Góc phượng già năm ấy. Mùi bàng thơm Sách mới thơ ngây. Cho con gửi lòng mình về nơi đó. Ngày tháng qua phủ bóng thời gian. Màu ký ức đẹp lòng cô và mẹ. Mẹ của chúng con, con gọi bằng cô. Bao năm rồi lòng con xa và nhớ. Mẹ chúng con năm tháng bạc màu sương. Cho con thơ được cái nết vuông tròn. Con đả xa một thời cô lời mẹ. Rồi cuộc đời cuốn rủ bước con đi. Ước một ngày con tìm về nơi ấy. Để sống lại lòng con bên Trường nhỏ. Khu Tập thể nghèo cho con nổi ước mơ. Mẹ Là Cô. Lời mẹ ngày xưa đưa nôi con ngủ. Lời cô ân cần bục giảng con khôn. Phấn trắng một đời màu sương mẹ dạy. Mẹ của con con gọi bằng cô. Ký ức ngày xưa con ngày hai buổi. Buổi nắng buổi mưa buổi ấu thơ. Buổi sương mai mẹ cùng con đến lớp. Buổi nắng chiều theo mẹ lên nương. Mẹ của con tần tảo sớm hôm. Chợ huyện ngày mưa ngược dòng, ơi mẹ! Đường xa con chờ, chờ riết cả mùa mưa. Mẹ của con thời giêng hai chạy gạo. Nặng gánh sờn vai khoai sắn đời con. Mẹ của con mùa đông trở gió. Đông bắc tràn về phên lạnh mẹ ơi. Mẹ của con mái nhà tranh mùa lủ. Bên ướt mẹ nằm bên ráo con lăn. Cô của con người cô vĩ đại. Nét chử đầu đời hành trang bước tương lai. Cô của con những người cô thế hệ. Cho chúng con trên dặm đường dài. Cô của con tiếng lòng con gi nhớ. Tri ân một đời người đưa đò thanh cao. Cô của con là mẹ giáo trường làng. Trường của con là trông vòng tay mẹ. Trường của con hai tiếng thiêng liêng. Và con biết nơi ngôi trường yêu ấy. Hai tiếng thân thương con gọi mẹ và cô. Nho que toi Xa quê đôi lần tôi lại về ninh châu. Quê tôi nghèo gừng cay muối mặn. Câu hát ngày xưa khứa tim bỏng rát. Bải ngô ven sông chất đậm vị ngọt. Giọt mồ hôi đổ vào mầm xanh. Thương Quê hương, thương lắm những ngày. Tuổi thơ ba chìm bảy nổi. Con cá nheo, cá rào, cá ngát...Lặn lội bên sông. Duy Ninh quê mình, làn da rát bỏng... Gió lào qua gừng cay muối càng mặn. Lận đận quê nghèo...Tóc trắng mẹ cha. Đại Giang sông từ nơi đâu. Mà như dải lụa vắt ngang Ninh Châu. Quê tôi Ninh Châu. Ở thì thêm thương, Xa càng trăm nhớ. Đài báo miền trung bỏng dung sụt lở. Thương quê nghèo, Quảng Ninh mình ơi. .......... Đang có nhiều thiếu sót, xin được bà con cho ý kiến để bản thảo được hoàn thiện hơn. Trân trọng.
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
[Click Here To View tiengtrongninhchau's Signature] |
beha1211 (16-05-2010), beyeumautim_banglang (04-02-2010), hoacuanui1987 (02-02-2010), Hoai Lan (29-01-2010), huongngoclan_66 (04-02-2010), |
#2
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Sao tâm trạng vậy anh...sắp được nghỉ tết về với mẹ rùi còn gì nữa
-->
[Click Here To View beyeumautim_banglang's Signature] |
#3
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Góp ý chân thành nhé, thơ mình thấy hay, nhiều cảm xúc, rất gần gũi. Nhưng còn mắc lỗi chính tả, mình nghĩ đây là vấn đề đáng lưu ý đặc biệt trong sáng tác thơ văn.
-->
[Click Here To View degiocuondi's Signature] |
#4
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Hay - quá hay
-->
[Click Here To View WINTU's Signature] |
minhducqbvn (29-01-2010), tiengtrongninhchau (29-01-2010) |
#5
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Trích:
[Click Here To View tiengtrongninhchau's Signature] |
#6
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Trích:
[Click Here To View minhducqbvn's Signature] |
#7
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Trích:
H/T lâu ni lặn đi mô rứa. [Click Here To View tiengtrongninhchau's Signature] |
#8
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Chùm thơ này do anh sáng tác à? Anh viết hay wa, nhưng anh vào sửa lại các lỗi chính tả đi. Ở bài viết về Quảng Trạch quê em ấy, sông chia đôi bờ Trịnh Nguyễn là sông Gianh anh nhé.
|
Bạn có lời cảm ơn đến ttnloan.qb với bài viết này | ||
tiengtrongninhchau (30-01-2010) |
#9
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Gần đựoc về với Mẹ với mảnh đất yêu thưong rồi đó anh. Hehe đúng là chủ tịch hội nghệ sỷ có khác, thơ hay giàu tình cảm đều cái lổi muôn thửo vẩn k sủa đc. keke
-->
[Click Here To View Hoai Lan's Signature] |
Bạn có lời cảm ơn đến Hoai Lan với bài viết này | ||
tiengtrongninhchau (30-01-2010) |
#10
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Chùm Thơ Online "Mẹ Và Quê Hương".
Trích:
Chắc tại ngày xưa anh ham chơi. Cô giáo gỏ đầu hỏi ngã rơi. Gi dờ thút thích không thành tiếng. Anh ngước bảng nhình gạt o, ô. ---------- Post added at 08:28 AM ---------- Previous post was at 08:25 AM ---------- Trích:
[Click Here To View tiengtrongninhchau's Signature] |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|