Phật dạy quán thân bất tịnh để trừ tâm ái dục
Đạo Phật - Quán thân bất tịnh nghĩa là tập trung tư tưởng để quan sát một cách tường tận về sự dơ bẩn của cái thân ta. Nói cái thân là bất tịnh, chắc có nhiều người ngạc nhiên, phản đối cho là Phật đã nói quá đáng. Song bình tĩnh mà xét lại, cái thân nầy thật không có gi là trong sạch cả. Ngay từ khi mới đầu thai, cái thân nầy đã bất tịnh rồi, vì nó là do hai thứ nhơ nhớp là phụ tinh và mẫu huyết mà cấu thành. Ở trạng thái đầu tiên, nó chẳng khác gì một con hộ trùng, rồi dần dần lớn bằng hạt đậu, rồi bằng miếng thịt, nằm lẫn trong máu me nhơ nhớp.
Nhưng quán thân bất tịnh là để trừ lòng tham sắc dục, chứ không phải để ghê tởm thân mình, đến nỗi hũy bỏ mạng sống, như sáu mươi vị Tỳ Kheo trong thời Phật tại thế, sau khi quán thân bất tịnh thuần thục ròi, thấy ghê tởm mình và người chung quanh, đến nỗi thuê người giết đi. Ðấy là một điều mà đức Phật nghiêm cấm.
Nếu chẳng may đã phạm phἀi nҺững tội dâm tà hãy tích đức làm việc thiện, hoạt ᵭộng tốt đẹp ᵭể hóa giải nᾰng lượng xấυ xa kia đi. Cùng tìm đếᥒ kinh phật ᵭể sám hối, ᵭể sửa chữa nҺững lỗi lầm xưa từng mắc phἀi. Suốt đời suốt kiếp hãy hướᥒg thiện làm được càng ᥒhiều điềυ tốt thì càng giἀm nghiệp tà dâm đi.
Xem thêm:
Kinh Nguồn: www.nguoiquangbinh.net